Nàng và Cố Nam An cùng nhau lớn lên, hiểu tận gốc rễ mà còn đến dạng này thì càng đừng nói đến Chu Lăng Thần tính tình quỷ quyệt.
Huống chi, Hoa Ngu cảm thấy nàng không thể nào động tâm nổi. Ban đêm chỉ cần nhắm mắt lại, cảnh tượng thi cốt chồng chất như núi lại hiện ra.
Từ tuyệt cảnh bò ra, lòng nàng đã sớm kiên cố. Mấy chuyện như vậy tốt nhất đừng dính vào, giờ quan trọng nhất nàng phải nghĩ cách báo thù cho Diệp gia, đòi lại công đạo cho mọi người.
Nàng yên lặng ngồi đó, nhớ tới thân thế của mình vẫn thấy có chút vi diệu.
Nhìn bao tay màu đen kia, khác biệt lớn nhất giữa nàng và "Hoa Ngu" chính là cái bớt này. Còn có,"Hoa Ngu" không còn tấm thân xử nữ, mà nàng dù thân thiết với Cố Nam An cũng chưa bao giờ làm điều gì vượt quá giới hạn.
"Hoa Ngu" để lại nhật ký, nàng đương nhiên biết rõ người cướp đi trong sạch của nàng ta là ai. Tra nam như Chu Mặc Ngân, còn dám mở miệng nói tình nghĩa.
Tình nghĩa lớn nhất của hắn đại khái là lợi "Hoa Ngu" đáng thương, đày nàng ta vào chỗ chết đi?
Hoa Ngu cười lạnh một tiếng, nắm chặt tay phải.
Tốt thôi, ông trời cho nàng và "Hoa Ngu" có dung mạo giống nhau như đúc, vậy nàng đành chiếm lấy thân phận nàng ấy, dù sao nàng cũng tham sống sợ chết rồi. Mà đã lấy thân phận người ta, nàng cũng sẽ đòi lại cho nữ tử đáng thương này một công đạo!
.....
Chu Lăng Thần đã báo trước để nàng chuẩn bị tâm lý.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-phi-chin-nghin-tuoi-hoang-phi-cuu-thien-tue/2353446/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.