Ta đưa tất cả vàng thỏi này cho cha ta, bảo ông ấy đổi chúng thành vật tư, gửi đến biên cảnh hỗ trợ quân đội.
Cha ta nhìn ta với ánh mắt phức tạp, gật đầu đồng ý.
Vài tháng sau, tin tức từ biên cảnh truyền về.
Nam Tấn liên tục thua trận, Thái tử Lý Thừa Thù bị thương nặng hôn mê, Bắc Thần muốn đàm phán hòa giải, điều kiện là Nam Tấn phải gửi Công chúa đến Bắc Thần hòa thân.
Ta chưa kịp lo lắng cho vết thương của Lý Thừa Thù, lại nghe tin hòa thân.
Mà Công chúa Nam Tấn đang trong độ tuổi xuất giá chỉ có một người, đó chính là Tam Công chúa Lý Nhược Hủ.
12
Vừa bước ra cửa đã gặp Cố Vân Mặc với đôi mắt đỏ hoe.
"Ta muốn vào cung."
"Ta đi cùng ngươi."
Đến Chiêu Dương điện của Lý Nhược Hủ, chỉ có một mình ta được vào, Cố Vân Mặc bị từ chối ở ngoài cửa.
Bước vào trong phòng, ta liếc mắt đã thấy bóng người co ro thành một khối trên giường, nhỏ nhắn, nhìn thật đáng thương.
Ta từ từ bước tới, nhẹ nhàng xoa đầu nàng ấy: "Hủ Hủ, ta đến rồi."
Lý Nhược Hủ quay đầu lại, ta thấy mặt nàng ấy đầy nước mắt, đôi mắt đỏ sưng không thể nhìn nổi.
Mẹ ruột nàng ấy mất sớm, bây giờ Lý Thừa Thù cũng không có mặt, nàng ấy trong cung không có người tin tưởng, cũng không biết một mình nàng ấy đã âm thầm khóc bao lâu trong đêm.
Thấy ta, nàng ấy lập tức dỡ bỏ sự đề phòng, ấm ức nhào vào lòng ta mà khóc to.
"Dao Dao, ta không muốn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thanh-nam-tan-co-tu-dai-ma-vuong/2749631/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.