Quả nhiên không phải là hảo tâm! Tùy ý đá loạn là rất không cóđạo đức a a a...
Sợ kinh động thị vệ, cũng không dám kêu to, Quý Ngữ Hàm chỉ có thể trơ mắt nhìn chính mình sắp bay về hướng đại môn của tẩm cung.
A a a... Khối băng nam nhân, ta phải tìm ngươi báo thù!
Tình huống lập tức sẽ bi tráng, Quý Ngữ Hàm nhắm chặt mắt, không dám nhìn nữa.
Chân đã muốn đạp đến nơi, thế nhưng lại không xảy ra tình huống như trong dự kiến.
Ủa?
Hay là nàng trước khi đụng vào cửa đã bị hù chết, cho nên hoàn toàn không có cảm giác đau?
Quý Ngữ Hàm trong lòng run sợ mở mắt ra, mờ mịt nhìn đại môn trước mắt hoàn hảo không tổn hao gì.
Thế nhưng không đụng phải?
Do dự một chút, nàng xoay người nhìn về phía cấm địa.
Sẽ không phải khối băng kia khống chế lực chân vừa tốt, vừa vặn đem nàng đá tới trước cửa chứ?
Quý Ngữ Hàm hít một hơi khí lạnh, rất kì diệu...
Gã này nếu đi làm xiếc Ấn Độ vân vân, có nhiều đất dụng võ nha...
Thời gian không còn sớm, Quý Ngữ Hàm ở trong phòng tìm một vòng, không có quần áo dư.
Nói cách khác nàng hiện tại phải đem bộ quần áo trên người phơi khô, bằng không sẽ bị nghi ngờ.
Nhưng mà cổ đại cũng không có máy làm khô...
Không có biện pháp, Quý Ngữ Hàm đành phải đem cơm canh trên bàn bỏ đi, chính mình nằm sấp lên trên.
Ai, đành hong khô như vậy đi...
Hiện tại là mùa thu, nằm trên bàn ấm áp dễ chịu vô cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-khong-the-an-ta/446526/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.