Hoàng Thượng dạo này vô cùng vô cùng bất mãn. Vì sao hả? Thì chính là vì Vũ Văn đó!
Vũ Văn từ sau khi buông ra lời khiêu chiến thì luôn xuất hiện ở nhà hắn a! Không gian hai người lãng mạn của cậu và hắn đều bị người này chiếm chiếm chiếm a chiếm rồi a!
Hoàng Thượng ngồi trên sô pha nhìn cái người nào đó đang ngồi đối diện như cười như không nhìn mình, bĩu môi một cái, "Anh thật không còn nơi nào để đi sao?"
Vũ Văn nhướng mày, "Người Châu Á các người thật không hiếu khách a! Khách đến nhà lại hỏi như vậy sao?"
Ai ngờ Hoàng Thượng nhìn y, một bộ mặt nhăn mày nhíu than thở, "Anh đến đây tròn một tuần rồi a, tiền ăn tiền uống tiền ở tiền sinh hoạt này kia còn chưa trả lại cho Vương Phi nhà tôi đâu, chúng tôi chỉ là sinh viên thôi a, anh gạt ăn gạt uống gạt ở như vậy tôi muốn hiếu khách cũng không được!"
Vũ Văn bị nói cho cứng lưỡi, bật cười lắc lắc ngón tay nhìn cậu, "Ai nói cậu ngốc chứ! Tính toán này nọ, tôi thấy cậu rất lợi hại, rất lợi hại!"
Này còn phải nói sao!!! Tiểu ngốc nào đó vểnh mặt lên trời dương dương tự đắc nhìn y. Ai bảo y muốn khiêu chiến với cậu giành lấy hắn chứ! Hừ hừ, tính toán chết y!
Y nhìn cậu một bộ vểnh mặt lắc đầu cười cười, "Tôi nói này tiểu ngốc!"
Cậu híp mắt nhìn y, "Tôi mới không phải tiểu ngốc!"
"Ân!" Y nhướng mày, như có như không nhìn cậu, "Xem ra, hắn bị cậu cho ăn không ít khổ a!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-la-cua-vuong-phi/360305/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.