Sở Nam Phong suy nghĩ, cảm thấy những người vừa rồi không đẹp lắm.
“Ta muốn người đẹp nhất.” Sở Nam Phong yêu cầu.
“Được!” Mụ tú bà nghiến răng đồng ý.
Hai tờ ngân phiếu cộng lại là một khoản không nhỏ, gọi át chủ bài của Thúy Hương Các ra cũng đáng.
“Thuận Tử, gọi Tâm Tâm và Thanh Thư đến đây.” Tú bà ra lệnh.
Tâm Tâm là kỹ nữ đẹp nhất của Thúy Hương Các, bao người bỏ ngàn vàng cũng không mua nổi một đêm với nàng.
Thanh Thư là tiểu quan đẹp nhất, nổi tiếng vì có thể chiều chuộng cả nam nhân lẫn nữ nhân.
Lần này, mụ tú bà quyết định bỏ cả vốn gốc, gọi cả hai át chủ bài ra để cùng phục vụ Sở Nam Phong.
Bà ta không tin lần này không bắt được người!
Trừ bỏ bản thân Sở Nam Phong được hầu hạ, cả Thúy Hương Các trở nên náo loạn, bởi hai át chủ bài cùng hầu một người là chuyện chưa từng xảy ra.
“Hương dì, người muốn ta và Thanh Thư cùng đi hầu hạ người kia thật sao?” Tâm Tâm tỏ ra bất mãn.
Đầu tiên nàng ta là đầu bảng, ngày thường có thể được chọn khách, nhỡ đâu bên trong lại là một ông già tai to mặt lớn thì sao? Nghĩ thôi cũng đã thấy ghê tởm rồi.
Thứ hai là nếu đã muốn gọi nàng ta và Thanh Thư cùng hầu hạ chứng tỏ khách này chay mặn không kỵ, nàng ta lo lắng đối phương chơi trò biến thái gì đó. Nàng ta không muốn chịu khổ như vậy.
“Tâm Tâm nghe lời, vị khách này rất hào phóng…”
Sau một hồi dỗ dành cộng thêm uy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/2765000/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.