“Phải, hắn đã giúp nha môn tìm được manh mối quan trọng.”
Thanh Long như thực bẩm báo, từ lúc đầu Mạnh Lâm Thanh giúp Tống pháp y xem túi thơm, đến việc đưa ra huân hương, cho đến cuối cùng là bức mật tín kia.
Sở Nam Phong càng nghe càng cảm thấy hứng thú.
“Mang hồ sơ vụ án này đến cho ta xem.” Sở Nam Phong phân phó.
Thanh Long trong nháy mắt lộ ra vẻ mặt khó nói nên lời.
Còn muốn xem hồ sơ?
Hoàng đế bận trăm công nghìn việc, vụ án này tuy nói là có người c.h.ế.t nhưng còn lâu mới đến mức cần hoàng đế tự mình xem xét, chẳng lẽ nói… vẫn là bởi vì Bạch Tử Ngọc?
“Ngươi đứng ngây ra đó làm gì, không nghe thấy lời ta nói sao?” Liếc mắt nhìn Thanh Long không nhúc nhích, Sở Nam Phong hơi nhíu mày.
Người này có phải là ngốc rồi không?
“Không phải.” Thanh Long hoàn hồn, vội vàng đáp ứng lập tức đi sắp xếp.
Thanh Long là người ẩn náu trong bóng tối, đương nhiên sẽ không tự mình đi lấy hồ sơ, phân phó truyền xuống tự nhiên có cung nhân đi làm.
Trong ngự thư phòng, Sở Nam Phong cho lui những người còn lại, Thanh Long mới hiện thân.
“Chủ tử vì sao lại đặc biệt… để tâm đến vụ án này?” Thanh Long dè dặt thăm dò, quan sát biểu cảm của Sở Nam Phong.
Sở Nam Phong ngược lại không lộ ra gì khác thường, lật xem hồ sơ.
“Gần đây nhiều người bàn tán, nên xem thử.”
Thanh Long không tin lời giải thích này.
Xem xong hồ sơ, Sở Nam Phong hoàn toàn rõ ràng Mạnh Lâm Thanh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/2765027/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.