Bạch Y Nhu mi tâm giật giật, lập tức cảnh giác.
“Cái gì mà chuyện gì xảy ra?” Bạch Y Nhu giả ngu, lo lắng cho việc giả trang của con gái bị bại lộ.
“Đừng giả vờ nữa, từ lúc nào đại ca của nàng lại có một đứa con trai bản lĩnh như vậy? Đừng có lấy cái cớ vừa rồi ra mà lừa ta, cho dù có ra ngoài theo sư phụ học y, thì Bạch gia các ngươi cũng không thể một chữ cũng không nhắc tới.”
Mạnh Nguyệt Sinh đầu óc vẫn còn rất tốt, không dễ gì bị lừa gạt như vậy.
Nhưng Bạch Y Nhu cũng không phải kẻ ngốc, biết được trượng phu cũng không hoài nghi thân phận của con gái, liền nghĩ ra cách đối phó.
Nàng lập tức diễn trò, trên mặt lộ ra vẻ giấu giếm.
“Chàng đừng hỏi nữa.” Bạch Y Nhu ánh mắt né tránh.
Đây không phải là rõ ràng có chuyện sao?
Mạnh Nguyệt Sinh làm sao có thể thật sự không hỏi nữa, ngược lại càng hỏi dồn ép hơn.
“Sao ta lại không thể hỏi? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra nàng nói rõ ràng cho ta, nếu không ta sẽ trực tiếp đi hỏi đại cữu tử!” Mạnh Nguyệt Sinh nói.
Bạch Y Nhu ra vẻ muốn nói lại thôi, khó mở lời.
“Vậy… thiếp có thể nói cho chàng biết, nhưng chàng phải đảm bảo tuyệt đối sẽ không nói ra ngoài.” Bạch Y Nhu thần thần bí bí, trực tiếp khiến cho lòng hiếu kỳ của Mạnh Nguyệt Sinh trỗi dậy.
“Được, ta không nói.” Mạnh Nguyệt Sinh sảng khoái đáp ứng.
“Kỳ thật Bạch Tử Ngọc… là con riêng của đại ca, đừng nói là chàng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/2765083/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.