“Bạch đại phu khách khí rồi.” Trương Đức Thuận đau đầu.
Nhưng Sở Nam Phong sớm liệu đến khả năng này nên đã sớm dặn dò Trương Đức Thuận, để hắn mọi việc đều lấy ý kiến của Bạch Tử Ngọc làm đầu.
“Hoàng thượng đặc biệt dặn dò tạp gia, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của ngươi.”
Mạnh Lâm Thanh nhướn mày, không ngờ Sở Nam Phong lại nói ra loại lời này.
Nhưng nàng cũng không ngây thơ mà cho rằng sự việc sẽ đơn giản như vậy.
Đã vào long đàm hổ huyệt này thì phải nâng cao mười hai vạn phần tinh thần, nếu không một khi lơ là, đều có khả năng trúng phải kế của Sở Nam Phong.
“Đa tạ hoàng thượng.” Mạnh Lâm Thanh nói năng không chút sơ hở.
Đến Thái Y Viện, bên trong quả nhiên có không ít thái y, hình như đang cầm lấy phong thư của nàng nghiên cứu.
Vị thái y năm xưa ở khu cách ly được Mạnh Lâm Thanh cứu trị cũng có mặt.
“Bạch đại phu, ngài đến rồi!” Phạm Gia Niên đứng dậy, nghênh đón Bạch Tử Ngọc.
Mặc dù Bạch Tử Ngọc rõ ràng trẻ tuổi hơn những thái y này, nhưng do nàng có công lao trong việc trị bệnh dịch nên các thái y đều rất kính trọng nàng.
“Là ngươi.” Mạnh Lâm Thanh nhận ra Phạm Gia Niên, gật đầu chào hỏi: "Phạm thái y.”
“Hoàng thượng nói ngài sẽ đến giảng giải phương thuốc trên phong thư này, nên người của Thái Y Viện đều đã đến đông đủ, trừ những vị được phái đi biên quan.” Phạm Gia Niên giải thích.
Mạnh Lâm Thanh chỉ muốn tốc chiến tốc quyết, những màn chào hỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-nuong-nuong-xac-chet-vung-day-roi/2765200/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.