Canh giờ vừa đến, cửa lớn Tuyên Chính Điện mở ra, các quan lại theo thứ tự đi vào trong điện, đứng vào vị trí của mình.
Cao Hỉ đứng ở một bên long ỷ, kéo dài giọng hô: "Hoàng Thượng giá lâm ——"
Dưới sân đình, các quan lại quỳ rạp trên mặt đất, hô vạn tuế, Mạnh Phất bước lên chín tầng thềm đá trong một mảng tiếng hô vang, xoay người ngồi xuống trên long ỷ.
Nàng không bao giờ có thể nghĩ đến, sẽ có một ngày mình cũng có thể ngồi lên vị trí phía trên vạn người phía, có được quyền lợi chí cao vô thượng của thế gian này.
Trong lòng Mạnh Phất có một cảm xúc rất kỳ quái đang lan tràn ra, sau một lúc lâu, nàng trầm giọng nói: "Đều đứng lên đi."
Đợi các quan lại đứng dậy xong, Cao Hỉ dựa theo lệ thường, hướng về phía các quan viên dưới đình, nói có việc khởi tấu không có việc bãi triều. Mạnh Phất không tiếng động mà đánh giá quan viên bên dưới, trong số những người này có chút gương mặt Mạnh Phất quen thuộc, có chút người hoàn toàn chưa bao giờ gặp qua.
Hoàn cảnh trước mắt cảnh so với tưởng tượng của nàng thì tốt hơn rất nhiều, văn võ bá quan cả triều nàng chưa đến mức một cái tên cũng kêu không được, Mạnh Phất đợi trong chốc lát, lại không người mở miệng, nàng cũng không rõ là thật sự thiên hạ thái bình, hay là các quan sợ uy nghiêm của Lý Việt mà không dám nói lời nào, Mạnh Phất hỏi: "Chư vị ái khanh không có việc gì muốn tấu sao?"
Mạnh Phất nghĩ thầm, nếu đúng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-thay-ta-trach-dau/2434041/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.