Nàng gần như chạy nhanh tránh đi, vừa đi vừa ngưng thần nghe phía sau có tiếng bước chân hay không, lúc sắp đến đầu hẻm nàng nhịn không được dừng lại quay đầu lại nhìn --Trong đám người thưa thớt đi tới đi lui, không có bóng dáng nam nhân, hẳn đã buông tha dây dưa.
Âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nàng hiểu được không thể để cho Tô Tương Lăng nhìn thấy hắn đi theo mình, bằng không chỉ sợ ngày sau những thủ đoạn trêu đùa kia sẽ tăng thêm.
May mắn xe ngựa Tô phủ ở chỗ cũ, Tô Tương Lăng đang đem tay giao cho Ngọc Thúy đỡ, muốn chui vào trong xe, phía sau lão ma ma trong lòng ôm một đống đồ ăn chơi.
Khi nhìn thấy Tô Nghênh Xuân, vẻ mặt mấy người đều có chút không tự nhiên.
Nàng xem như không chú ý tới, cúi đầu ủy khuất nói: "Thật tốt quá Tứ muội muội, ta vừa rồi tìm nửa ngày không thấy ngươi, trở về không tìm được xe ngựa, thật sự kỳ lạ.
"Tô Tương Lăng cười cười, nghĩ thầm coi như nàng có vận may, tất nhiên xe ngựa này đã sớm giấu đến nơi khác, vừa chạy tới bị nàng gặp phải: "Tam tỷ tỷ sợ nhớ nhầm chỗ rồi.
"Tô Nghênh Xuân gật gật đầu, nói: "Nhất định là như thế.
"Đêm nay tâm tình Tô Tương Lăng vốn rất tốt, thấy bộ dáng ngây ngốc của nàng không định nhiều chuyện nữa, nói: "Tam tỷ tỷ mau lên xe đi, chúng ta nên về phủ.
"Nàng vụng về leo lên, phía sau nha hoàn lão ma ma dẫn tới một lần nữa châm chọc.
Đợi xe ngựa Tô phủ rời đi, một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-trung-sinh-ngai-bi-huu/4062/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.