Cuối ngày thứ hai, Tô Nghênh Xuân một mình đi tới cửa chỉ mặc áo gấm màu hồng sen đơn giản, trâm cài trên búi tóc do hôm qua gã sai vặt đưa cho, có mấy đóa châu hoa điểm xuyết trên đầu.
Nếu không phải khuôn mặt xinh đẹp như đào lý kia, bộ dáng này gần như không bằng nha hoàn trong phủ.
Trước cửa ven đường đậu mấy chiếc xe ngựa, ngoại trừ đại thiếu gia không cần đến, Lục tiểu thư cùng Thất thiếu gia tuổi còn nhỏ, những người khác đều phải tiến cung, hai người cùng ngồi một xe, Tô Nghênh Xuân tự nhiên cùng Tô Tương Lăng phân đến cùng một chỗ.
Tô Tương Lăng đánh giá cách ăn mặc chua xót của đối phương, che môi cười trộm, ngoài miệng nói: "Tam tỷ tỷ đến phòng muội muội lấy chút quần áo trang sức, thuần khiết như vậy nếu tỷ bắt gặp quý nhân sẽ bị xem như là người hầu.
"Tô Nghênh Xuân thản nhiên đáp: "Không sao đâu"Tô Tương Lăng nâng trâm cài tóc, hỏi Ngọc Thúy bên cạnh có chỗ nào không ổn, Ngọc Thúy khen ngợi: "Tiểu thư hôm nay cực kỳ xinh đẹp.
"Nhưng không phải sao, Tô Tương Lăng để trông không bị sồ sề, thậm chí không mặc áo choàng, sợ không khoe được vòng eo thon thả nên nàng ta chỉ mặc một chiếc áo khoác lụa mùa thu bên ngoài mà thôi, may mắn nghe nói trong cung đốt than sương bạc, nói vậy sẽ không lạnh.
Thấy Tô Nghênh Xuân chỉ lẳng lặng ngồi không nói nhiều, Tô Tương Lăng mười bốn tuổi cuối cùng nhịn không được đáy lòng nhảy nhót, đem lời mẫu thân dặn dò mình hôm qua
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-trung-sinh-ngai-bi-huu/4066/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.