Nhưng chưa kịp đụng, ngón tay Lưu Huy suýt chạm phải Tô Nghênh Xuân, bỗng nhiên cổ tay đau nhức, sau đó toàn bộ cánh tay giống như gãy xương.
Lưu Huy không bắt được dù chỉ một chút, chỉ có thể trơ mắt lao vào hồ nước.
Ba - bắn tung tóe bọt nước thật lớn.
"Tiểu thư không sao chứ?" Một đôi tay nắm về phía bả vai nàng, ổn định thân hình.
"Mộng Hòe——" Nàng kinh hỉ trước sự xuất hiện của đối phương.
Sắc mặt Mộng Hòe không tốt lắm, vội vàng nói: "Chúng ta phải nhanh chóng đi.
""Tại sao?" Nàng không hiểu.
Liếc mắt nhìn Lưu Huy còn đang chật vật giãy dụa trong nước, nhìn ra được hắn biết nước, bởi vì quần áo quá nhiều nhất thời vướng víu, liền yên lòng.
Tuy rằng người này hèn hạ, nhưng nàng còn không đến mức thấy chết không cứu.
Nhưng không muốn ngây ngốc đi lấy đức báo oán nữa, đầu xuân hồ nước có thể rất lạnh, với nên để cho Lưu công tử này tắm rửa thật tốt, bình tĩnh tĩnh tâm.
"Cho dù tiểu thư không cùng hắn rơi xuống nước, nhưng nếu như liên lụy đến thân sợ vẫn sẽ nói không rõ.
" Mộng Hòe vừa giải thích, vừa nhìn quanh bốn phía.
Lúc này, con đường quanh quẩn mơ hồ truyền đến một trận huyên náo, tựa hồ đang có mấy người nói chuyện đến gần.
Bỗng nhiên một thân ảnh từ một con đường mòn khác chạy ra còn có chút thở hồng hộc.
"Giao cho ta đi, các người đi bên này.
""Mạch đại nhân! " Nàng kinh ngạcMộng Hòe nhìn có thâm ý khác, Mạch Ngôn lập tức vô tội giơ tay lên:"Trên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-trung-sinh-ngai-bi-huu/4094/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.