Ed: Jang Bò
Tống Hiểu Hoa nói với Adeline: "Adeline, tớ đã nói bao nhiêu lần, tớ và June là bạn bè, bạn bè a, cậu không cần nói lung tung với Thẩm Cảnh."
Adeline nhún vai, mái tóc đỏ rực xõa ở đầu vai, nhìn Hiểu Hoa ngu ngốc, nói: "Hiểu Hoa, trên thế giới này sẽ không có người đàn ông nào vô duyên vô cớ đối tốt với một người phụ nữ, đây là tớ đúc kết lại bằng kinh nghiệm của tớ, là cậu quá đơn thuần anh ấy thể hiện tình cảm rõ ràng như vậy, tớ cùng phòng với cậu, tớ nhìn liền có thể nhận ra."
Tống Hiểu Hoa xấu hổ liếc mắt nhìn Thẩm Cảnh, nói: "Adeline là như vậy, anh đừng để ý."
Thẩm Cảnh gật đầu.
Adeline nghe không hiểu tiếng Trung, cũng không hiểu hai người bọn họ nói gì, tiếp tục nói: "Đúng rồi, Hiểu Hoa, dù cậu phải đi, cũng phải nhớ nói lời tạm biệt với June, dù sao June cũng quan tâm cậu như vậy."
Tống Hiểu Hoa nói: "Đây là đương nhiên, chỉ là một lời tạm biệt thôi mà, Adeline, không phải tớ đã nói với cậu tớ và Thẩm Cảnh ở chung một chỗ sao?"
Thẩm Cảnh vươn tay kéo Tống Hiểu Hoa, nhìn cô cười lên.
Adeline thở dài một cái, nói: "Đáng tiếc tớ theo phe của June, nhưng mà nếu cậu có thể ở chung một chỗ với người trong lòng, là bạn của cậu tớ cảm thấy rất vui."
Rốt cuộc cô ấy cũng nói một câu hữu ích, Tống Hiểu Hoa nói: "Được rồi, Adeline, cảm ơn cậu."
Tống Hiểu Hoa còn phải trở về trường học một chuyến, Thẩm Cảnh chủ động đưa cô đi, Khương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-thuong-van-tue/1398929/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.