Edit: Dĩnh Tiệp dư.
Beta: Cát Tu dung.
Bùi Thanh Thù biết rõ, Hoàng đế không nói trước là cho hắn bao nhiêu thời gian, hắn không thể lãng phí thời gian ở đây suy nghĩ linh tinh. Tốt nhất là nên bình ổn tâm tình, giải quyết tốt công việc hiện tại.
Sau khi cùng mấy người Công Tôn Minh cẩn thận đối chiếu danh sách học sinh và học trò được vua phát lương thực xong, trong lòng Bùi Thanh Thù liền sáng tỏ, hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Nhưng hắn cũng không lập tức xử lý việc làm thiên vị vi phạm pháp luật này của Lễ thư[1].
[1] Lễ thư: Người phụ trách việc sổ sách.
Bởi vì Bùi Thanh Thù hiểu được, Lễ thư này chỉ là một chức nho nhỏ, nhân viên lo liệu sổ sách mà thôi. Nếu không có Tri phủ và Chủ quản ở phía sau chống lưng, thì thử hỏi một tiểu quan văn thư ghi chép làm sao cả gan động tay động chân gian lận ở khoa cử.
Nhưng bọn chúng làm ra chuyện này, cũng không thể nói là làm loạn kỷ cương, chỉ có thể xem như một lần làm bậy mà thôi.
Bùi Thanh Thù suy nghĩ rất lâu, xem bản thân nên dùng cách nào xử trí bọn họ.
Trong chuyện lần này, Hoàng đế cho hắn quyền lực rất lớn, Bùi Thanh Thù hoàn toàn có thể trực tiếp trục xuất những tên Lễ thư mua danh mua chức này.
Nhưng hắn lại không muốn động đến quan Tri phủ và Chủ quản.
Hơn nữa, Bùi Thanh Thù sớm đã nhìn ra điều mà đương kim Hoàng đế luôn muốn hướng tới và đó cũng là tên niên hiệu của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-tu-moi-ngay-ham-ho-tien-lien/1411632/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.