*Chap 22* Sáng sớm,mặt trời đang nhô cao dần…Trên khắp các nẻo đưòng,con người đang đi đi lại lại,vô cùng đông đúc… Thế là bắt đầu 1 ngày mới,nó và Khánh My lại cùng nhau đi học…Vẫn là con đường thân quen hằng ngày,vẫn là buổi sáng đi học muộn và đã trở thành thói quen của nó…Nhưng sao,hôm nay mọi cảnh vật lại ảm đạm và buồn chán đối với nó đến thế.Lí do chính là vì hắn,và chuyện tối qua thì nó không thể nào chấp nhận được.
‘Tên thối tha thần kinh ấy,hắn thật là quá đáng,mình ghét hắn,ghét ghét ghét..ghét không chịu được…’-Nó thầm nguyền rủa hắn trong suy nghĩ.
My thấy hôm nay cái vẻ nhí nhảnh,nói cười hay phải nói là lắm mồm của nó không phát tác,đôi lúc khuôn mặt còn có chút bực tức thì thấy làm lạ,liền hỏi:
-Mày sao thế,San San?Có chuyện gì buồn à?
-Không!Bực chút thôi,không có gì đâu mày ạ!-Nó thở dài đáp.
Thấy vậy,My cũng không nói gì thêm nữa,đành im lặng ngồi nhìn nó lái xe chở nhỏ đến trường…
Bước vào đến cổng trường,nó khựng lại,My thấy vậy cũng quay ra nhìn:
-Ê!2 người,tôi với San San ở đây nè!-My quay ra thì thấy Minh và hắn đang cùng nhau đi vào trường,liền vẫy tay rối rít,mồm nói to,cười thật tươi mà không để ý rằng,bên cạnh nhỏ,người nó đang tỏa ra 1 luồng sát khí đen ngòm.
-Mày điên à?Kệ bọn họ,đi thôi!-Nó lườm hắn 1 cái dài hàng ngàn cây số rồi kéo tay My đi thật nhanh,mặc cho nhỏ đang thắc mắc sao hôm nay nó lại có những hành động kì lạ vậy.
Ở bên kia,hắn đã nhìn thấy nó lườm mình,nhưng hắn chả bực tức gì mà có thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-tu-nghich-ngom-va-cong-chua-ngo-ngao/505486/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.