Cơn mưa tên trút xuống, mặc dù không ít kẻ địch thương vong, nhưng so với lần đầu thì kém đi nhiều.
Chẳng bao lâu sau kẻ địch đã tiến vào dưới thành, rồi cứ hai cỗ xe liền kề bắt đầu tiến lên, chắp lại, tạo thành một bệ lớn, rút ngắn gần một nửa khoảng cách với tường thành, sau đó, dưới sự yểm hộ của cung thủ, vô số kẻ địch bắt đầu leo lên thành.
Trình Phương Thạc thấy thế, vội quát lớn: “Không hay rồi!”
“Cung thủ lui về sau, trường thương thủ tiến lên, phía sau chuẩn bị sẵn thuốc pháo, chờ mệnh lệnh của ta”.
Vô số trường thương thủ lao ra đâm thẳng vào kẻ địch đang trèo lên, trong tích tắc, kẻ địch gào thét, ngã lăn xuống bệ thành và mặt đất, nhưng dù vậy, vẫn có rất nhiều quân địch trèo lên, đại đao thủ phía sau cũng lập tức xông lên chém giết bọn chúng.
Phó tướng bên cạnh Trình Phương Thạc gấp gáp nói: “Tướng quân, kẻ địch trèo lên tường thành ngày càng đông”.
Trình Phương Thạc trầm mặc không nói, hai mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm những người phía dưới, càng ngày càng đông, càng ngày càng nhiều, khi ông ta nhìn thấy vô số quân địch tụ tập trên chiến xa, liền hét lớn: “Châm ngòi thùng thuốc súng, tất cả bảo vệ nó, ném chuẩn vào chiến xa kẻ địch”.
Hàng trăm thùng thuốc súng được châm ngòi, hơn chục binh sĩ đứng quanh canh chừng, di chuyển thùng thuốc súng đến sát tường thành.
Khi quân địch chưa kịp phản ứng lại, hơn trăm thùng thuốc súng đã được ném vào bệ gỗ của chúng.
“Đùng đoàng…đoàng…”
Bởi vì rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-tu-yeu-nghiet/2807/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.