Hiên Vũ Ngọc Nhi nhìn Lãnh Thiên Minh nói: “Yên tâm, nhưng mà Thiên Minh ca ca này, hai quốc gia của chúng ta sẽ không đánh nhau chứ? Ta vẫn mong có thể trở thành bạn bè của ngươi”.
Lãnh Thiên Minh bỗng chốc không thể nói thành lời…
Bắc Lương, trong vương cung Đô Thành, một thị vệ cầm bồ câu đưa tin chạy tới chỗ người đang đưa lưng về phía mình, quỳ xuống nói: “Bên kia có thư”.
“Nói thế nào?”
“Ám sát thất bại, nhưng bên này đã không kịp đợi nữa, yêu cầu nhanh chóng bắt đầu kế hoạch”, thị vệ nói.
“Biết rồi”.
Sau khi chào tạm biệt Hiên Vũ Ngọc Nhi, Lãnh Thiên Minh sải bước trên đường quay về Sơn Đông, lần đi sứ Đại Lương này cho hắn một góc nhìn sâu hơn vế quốc gia và xã hội này, quốc gia có lớn có mạnh cách mấy cũng có những mối họa ngầm, nhưng không thể phủ nhận sự mạnh mẽ của Đại Lương, nó vượt xa sức tưởng tượng của hắn, điều hắn cần làm bây giờ chính là nhanh chóng thống nhất Sơn Đông…
Trong cuộc thi tranh luận đó, Lại bộ thượng thư và tri phủ Biện Lương được Lãnh Thiên Minh nhắc tới đã bị bắt giam nhanh chóng, đó cũng là điều khiến lòng hắn được an ủi, vì có đại đội cảnh vệ đi theo nên Lãnh Thiên Minh hủy bỏ kế hoạch thăm Cổ Bách Vạn, trực tiếp chạy tới phủ Thanh Châu…
Rời đi hơn một tháng thời gian, người vừa mới tân hôn như Lãnh Thiên Minh tất nhiên là vội vàng trở về rồi, đến phủ Thanh Châu, bọn họ lập tức đến sảnh để họp…
“Gần đây không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoang-tu-yeu-nghiet/780146/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.