Rất thú vị, mãnh thú thực lực càng cường đại chiếm linh thụ lại càng cao to, biểu hiện ra những mãnh thú này kỳ thực cũng chú ý chế độ đẳng cấp sâm nghiêm.
Nếu trong sơn cốc có thú vương tồn tại, nó chiếm linh thụ nói không chừng là cấp bậc Linh cảnh!
Lâm Lạc như trong sân vắng lửng thững, căn bản không nhìn những "tiểu thú" này tồn tại, mà Linh cảnh uy nghiêm cũng để những mãnh thú này kẹp chặt đuôi, cả người run rẩy, không dám có động tác mảy may.
Đi tới ở chỗ sâu trong sơn cốc, chỉ thấy một gốc cây linh thụ cao tới ba mươi trượng đang ở trong gió nhẹ nhẹ lay động, mà ở trong phạm vi trăm trượng căn bản không có một gốc cây linh thụ khác tồn tại, như chúng tinh ủng nguyệt.
Mộc chi tinh hoa thật cường đại!
Lâm Lạc không khỏi nhãn tình sáng lên, hắn đoán được không sai, ở đây quả nhiên có một gốc cây cùng loại thụ Vương tồn tại! Mà đã có thụ Vương, kia cũng có thể có thú Vương rồi!
- Nhân loại, này không phải địa phương ngươi nên tới, trở lại đi!
Thanh âm khàn khàn vang lên, trên thụ Vương này cũng hiện ra một mãnh thú kim sắc, dáng dấp cùng với thú sủng hắn rất giống, nhưng cái đầu muốn lớn hơn một chút.
Lâm Lạc mỉm cười, chỉ chỉ thụ Vương nói:
- Được, ta nhỗ cây này xong sẽ ly khai!
- Lớn mật! Dám mơ ước bảo vật của bản vương!
Ánh mắt đầu thú Vương kia chợt lóe, tiểu thú bốn phía đều gầm rú lên, thay nó lớn mạnh thanh thế.
-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoanh-tao-hoang-vu/666247/chuong-576.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.