“Đại học Thủ đô chắc là đẹp lắm đúng không?” Trên bàn cơm, Kiều Dĩnh hỏi Diệp Đồng Châu.
“Vâng, những lúc không phải giờ làm việc sẽ có không ít du khách vào tham quan khuôn viên trường ạ.” Diệp Đồng Châu thành thật nói.
“Cảm thấy chương trình học thế nào? Dù sao chú dì và con cũng coi như là đồng môn.” Kiều Dĩnh và Lương Thành An đều là bác sĩ, năm đó mới nhập học cũng đều là Y học Lâm sàng. Mặc dù không học ở Đại học Thủ đô, nhưng cũng coi như Diệp Đồng Châu là đàn em của họ.
“Thật ra mà nói, có chút khó khăn, hơn nữa mọi người đều có trình độ tương đương nhau, nên cũng có áp lực nhất định.”
Lương Ninh ngồi bên cạnh nghe xong, rất đồng tình. Không chỉ Y học Lâm sàng, mà ngay cả chuyên ngành Thú y của cậu cũng rất bận rộn, một ngày có thể có hơn nửa thời gian phải ở trong phòng thí nghiệm. Tuy nhiên, hiện tại dù học gì cũng không dễ dàng, đó là sự thật.
Lương Thành An ngày thường ít nói, nhưng khi nhắc đến y học thì lại nói không ngừng nghỉ, truyền đạt rất nhiều kinh nghiệm cho Diệp Đồng Châu, hận không thể dốc hết kiến thức tích lũy bao năm qua cho đối phương.
Một bữa cơm nghiễm nhiên trở thành bữa cơm giao lưu học thuật. Lương Ninh ngồi bên cạnh nghe một lát, có thể hiểu được một vài điều, nhưng không phải tất cả. Cuối cùng, cậu dứt khoát lấy việc ăn cơm làm chính.
Ăn cơm xong, Lương Thành An vẫn còn giữ Diệp Đồng Châu lại nói chuyện. Lương Ninh hết cách, đành
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoc-than-cau-ay-cu-nhin-toi-mai/2770469/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.