Tuy rằng Đào Lễ đồng học cảm giác được giờ phút này mình là tiểu bạch thỏ bị đại hôi lang để ở bên miệng, tùy thời đều có thể ăn nhưng nàng vẫn cố gắng trấn định. Không thể ở thời điểm mấu chốt như vậy mà đánh mất khí thế! Tuy rằng nàng ở trước mặt Đồng học tỷ luôn luôn không có khí thế gì đáng nói…
Đồng Ngưng đưa nàng tới một tiểu khu yên tĩnh. Nàng để Mini Cooper ở bãi đỗ xe ngầm cho nên chiếc xe này chỉ có thể dừng ở ven đường gặp mưa. Lúc từ trong xe xuống dưới, Đồng Ngưng đem áo khoác che ở phía trên Đào Lễ, chính mình lại mắc mưa. Các nàng vào thang máy, Đào Lễ xem tóc dài trên trán Đồng Ngưng ướt sũng, ngọn tóc vương lại vài giọt nước, trong lòng cảm thấy ấm áp. Đừng nhìn Đồng học tỷ bình thường hình tượng luôn thật giảo hoạt, vô thanh vô tức ôn nhu cũng thật làm cho người ta cảm thấy ấm áp.
Cứ như vậy một động tác nhẹ nhàng ôn nhu săn sóc khiến cho phòng bị trong lòng Đào Lễ buông xuống hơn phân nửa, đương nhiên, khi đó Đào Lễ cũng không ý thức được điểm ấy.
Đào Lễ còn cân nhắc nên lấy dạng tư thế gì đối mặt với ba mẹ Đồng Ngưng, nên là cô gái nhà bên nhu thuận đáng yêu hay là cô gái hướng ngoại nhiệt tình tràn trề? Ai… Đó là một vấn đề. Nhưng mà hôm nay bởi vì Đào Lễ hoàn toàn thật không ngờ sẽ gặp Đồng Ngưng hơn nữa còn đến nhà nàng đến một lần, cho nên mặc đồ tương đối tùy ý, thậm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoc-ty-bon-be-nhieu-viec/1138831/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.