– N-Này!! Thả ra coi, cậu có cần thô bạo thế không hả?! Tôi dù sao vẫn lớn hơn cậu một tuổi đấy!! Tôn trọng nhau chút đi! Này, cậu có nghe tôi nói không hả??!
Nhật Nam khẽ nhíu mày vì ồn ào. Xử Anh thật lắm mồm, lại còn dám đem chuyện tuổi tác ra nói, cô ta tới số rồi!
Khuôn mặt Xử Anh đanh lại một cách đầy tức giận. Bị nhìn chằm chằm soi mói thế này là điều mà cô ghét nhất. Nam rõ ràng nhỏ tuổi hơn cô, lý nào lại mạnh đến thế, nãy giờ Xử Anh không thể giật tay mình ra dù cố gắng thế nào. Chỉ vì cậu ta là con trai, thật chẳng công bằng gì cả!!
– Chết tiệt!! Tôi bảo cậu buông ra!!!
Xử Anh gần như hét lên. Đúng như ý muốn của cô, ừ thì Nam buông ra, nhưng là buông lúc cô nàng đang dùng sức giật tay ra, khiến Xử Anh mất đà mà ngã sõng soài.
Nhật Nam vẫn đứng đó, một cách lãnh đạm nhìn Xử Anh gần như nằm dưới đất như không có chuyện gì xảy ra.
– Đứng dậy! Tôi có chuyện cần hỏi!
Xử Anh thật không ưa nổi giọng điệu ra lệnh bề trên của Nam. Một cách khó khăn đầy ấm ức, cô vừa liếc xéo cậu, vừa lồm cồm bò dậy.
– Cậu là cha tôi chắc! Muốn hỏi gì hỏi lẹ đi!
Đáp lại sự tức giận của Xử Anh vẫn là khuôn mặt bình tĩnh lạnh tanh của Nhật Nam. Nhưng bằng cách nào đó, Xử Anh nhận thấy, cậu thật sự đang tức giận.
– Các người định làm gì Tử Nhi?
Quả không ngoài dự đoán của Xử Anh,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoc-vien-danh-gia/2239340/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.