[Nhân quả bị rối loạn]
Chu Ất dập đèn lồng bên ngoài quán, cẩn thận khóa cửa, quay đầu lại nhìn Trọng Lục đang tính sổ ở sau quầy.
Lúc này ba người Liêu sư phụ, Phúc Tử và Cửu Lang cũng đã ra ngoài, ghép hai tấm bàn lại với nhau rồi bưng ra bữa cơm tối được ưu đãi đặc biệt.
"Lục ca, hôm nay có mì tiết nè!" Chu Ất thoáng nhìn qua một nồi mì to đùng trong đó dính nhớp những thứ màu đỏ, thích thú reo lên.
Trong quán trọ Hòe An này ai cũng thích ăn tiết với nội tạng, ví như tiết canh, dồi, bụng heo gan heo não heo, tim gà mề gà các loại.
Thật ra bình thường Trọng Lục cũng không thích ăn lắm, vì luôn cảm thấy mùi tanh nồng quá.
Nhưng chẳng biết vì sao hôm nay nhìn đến mấy món mì tiết hay dồi heo nóng hầm hập nghi ngút khói kia, gã lại muốn ứa nước miếng.
Gã vội vàng tất toán sổ sách, khóa tủ đựng tiền kĩ lưỡng rồi chạy lại ngồi vào bàn.
Tiểu Thuấn ở bên kia cầm chén mình sớt một ít sang chén còn lại cho vị "Cao Cá Tử tỷ tỷ" mà gã không thấy kia.
Liêu sư phụ uống một ngụm trà, xã giao nói, "Mọi người nhanh ăn đi, khó lắm mới được một bữa, lạnh rồi thì ăn không ngon."
Trọng Lục không khách khí múc ra cho mình một chén mì lớn, ngồi cùng mọi người vừa ăn vừa thổi phù phù ầm trời vì nóng hổi.
Mì có một mùi máu khó tả, còn dồi vốn lúc nhai thì có vị kì lạ, giòn mềm nhưng bây giờ cũng trở nên vô cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoe-an-khach-diem-quai-su-dam/59600/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.