Vì muốn để lại cho cha mẹ Phó Dục Thư ấn tượng tốt trong lần đầu tiên gặp mặt, Tưởng Phẩm Nhất ném hết tất cả quần áo trong vali lên giường.
) T( S8 z$ f. W8 m+ I@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM |; ?* k; c+ l! F/ n; A/ K( H(Do not Copy, pls!!)
Lúc cô vuốt thẳng từng bộ xong, bò xuống giường đã ướt đẫm mồ hôi.
_% h, b$ p0 B, s, K8 U1 y@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
; E+ L- N6 w0 L1 ~2 v4 C6 I( P1 d@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Tưởng Phẩm Nhất chống hai tay lên hông rối rắm nhìn đống quần áo đầy cả giường. Tin tốt là cô mang theo nhiều quần áo, tin xấu là thời tiết quá lạnh dù có mang nhiều hơn nữa cũng chẳng thể đẹp đẽ, bởi vì phải mặc quá nhiều.
% z( K" s5 H6 n+ k- l@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
@Copyright of Kitesvn.COM |5 h8 }; S; m& U4 U8 @(Do not Copy, pls!!)
Tưởng Phẩm Nhất hơi nản lòng ngồi xuống thảm, gục bên giường với vẻ mặt như đưa đám. Cô uể oải hồi lâu mới đứng lên chậm chạp chọn quần áo, thử từng bộ từng bộ, làm sao cũng cảm thấy không hài lòng. Đống quần áo vừa vuốt thẳng xong lại rối nùi.
# v6 T% L# a, J0 }5 I# D* B@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
( L" ^0 Y: G+ ~* R5 [8 |) k# A4 C@Copyright of Kitesvn.COM (Do not Copy, pls!!)
Buổi tối Phó Dục Thư đến đón cô đứng ngoài gõ cửa, hơi cất cao giọng trong trẻo gọi: "Phẩm Nhất, em có ở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoe-vien/1300108/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.