Mỗi năm Tết đến Vu gia lúc nào cũng lạnh lẽo, không hề có không khí mừng năm mới.Chị Lý đã về quê ăn Tết, trong nhà chỉ còn mỗi hai người Vu Vãn và vu Mục.
Mà Vu Mục sau khi được nghỉ Tết thì như cún bị tuột xích, ngày nào cũng bận rộn chạy theo mấy buổi ăn chơi tụ tập ăn chơi, có nhà cũng không về.Các loại pháo hoa pháo trúc đều đã bị cấm, tuy rằng không khí năm mới nhạt nhẽo hơn nhưng bởi vì không có những tiếng ồn ào đó, Vu Vãn cảm thấy lỗ tai yên tĩnh hơn rất nhiều.
Khó có khi cô được nghỉ phép, tất nhiên không muốn ra khỏi nhà.Ngày nào cũng vậy, trước khi Vu Mục ra khỏi nhà đều thấy Vu Vãn đang ngồi trên bàn ăn bữa sáng, bên cạnh còn đặt một chiếc máy tính, vừa ăn vừa tiện làm việc.
Anh ta cạn lời lắc đầu, quả nhiên là người nghiện làm việc, ngay cả ăn Tết cũng không buông lỏng.
Làm người ấy à, phải tận hưởng vui vẻ trước mắt mới không uổng phí cuộc đời.Vu Vãn lười nói chuyện với anh ta, chỉ tặng cho một cái trừng mắt ý bảo anh ta cút cho nhanh.Vu Mục đi rồi, trong nhà hoàn toàn yên tĩnh.Uống xong ngụm cháo cuối cùng trong chén, tài liệu trên máy tính cũng vừa lúc xem xong.
Điện thoại đặt trên bàn vang lên thông báo, là tin nhắn liên quan đến công việc.
Vu Vãn nhanh chóng gửi lại mấy chữ rồi thoát ra.
Tầm mắt vừa vặn nhìn thấy avatar của Lục Thời Dập trong giao diện chat của Wechat, anh đang online.Lịch sử trò chuyện của hai người đang dừng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoi-am-doi-moi-em/457814/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.