Đường Hi câm như hến không dám nói bừa, Nhạn Dẫn cau mày một cái, cỗ áp lực bỗng nặng nề hơn. Lục phủ ngũ tạng của cô bị dồn nén, Đường Hi lại phun ra một búng máu, cổ họng khản đặc, bạch y trắng tuyết nhuốm máu đỏ tươi.
Khí tràng.
Khí tràng của hắn thay đổi.
Cái chết chưa bao giờ gần cô đến thế.
Đường Hi cảm thấy nếu cô tiếp tục giữ im lặng Nhạn Dẫn sẽ bẻ gãy từng ngón tay cô cho đến khi chịu khai ra, thấp giọng mở lời, suy yếu đến không thể chấm câu tử tế.
"Bên...bên dưới Thiên Tâm...môn có một mật đạo, khụ Xà Yêu bị phong ấn, ở đó."
Dứt lời, nguồn áp lực đè nén Đường Hi biến mất, cô lảo đảo ngã ra đất, chỉ kịp nhìn thấy một bàn tay trắng nhợt nhạt như người chết cùng hắc y của kẻ phía sau, cuối cùng ngất đi.
Vòng đeo tay...quen quá.
Khi Đường Hi tỉnh lại lần nữa, cô đang nằm trên giường, rèm trắng phủ kín.
Cô trở về phòng rồi.
Đường Hi nhìn sang trái liền bị dọa, một thân áo đỏ đang nhìn cô chằm chằm, sắc mặt rất tệ.
Cô chống tay ngồi lên, "A tỷ."
Nguyệt Sa nhanh chóng chỉnh cô ngồi lại ngay ngắn, "Đừng cử động, muội cứ nghỉ ngơi đi."
Bị cô nàng lườm như thế, Đường Hi cũng ngoan ngoãn ngồi tựa vào thành giường, Nguyệt Sa cười tươi roi rói.
"Tại sao đang yên đang lành lại ngất xỉu?"
Đường Hi nuốt nước bọt, miễn cưỡng mỉm cười, "Muội không sao, lúc tu luyện không cẩn thận nên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoi-ky-thoi-khong/2306057/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.