Ở trạm xe buýt chờ xe, nhìn trái phải không có người, Sở Vị kéo lại tay áo Sở Việt Xuyên.
"Anh, anh thật sự có người mình thích sao?" Sở Vị nhìn Sở Việt Xuyên hỏi.
"Ừ." Sở Việt Xuyên nhìn Sở Vị gật đầu.
"Là bạn học sao?" Sở Vị tiếp tục hỏi, giọng nói có chút lạnh lẽo.
"Không phải. Em không cần hỏi. Thân phận của người ấy anh tạm thời không biết nói thế nào. Anh chỉ có thể nói, chuyện này là thật. Sau này em cũng không cần bận tâm đến anh." Sở Việt Xuyên nói, nhìn ánh mắt Sở Vị sâu hơn mấy phần.
Anh rất muốn trực tiếp nói cho Sở Vị, nhưng, nói cho Sở Vị cái giá quá lớn.
Anh có chút sợ, sợ mất đi loại quan hệ thân mật này với Sở Vị.
Anh thích Sở Vị, không có cách nào làm được việc giới thiệu con gái cho Sở Vị.
Khi Sở Vị ở trong đội, vẫn luôn cùng dì Lý nói chuyện, để dì ấy giới thiệu đối tượng cho anh, hỏi anh thích con gái dạng nào...
"..." Nghe Sở Việt Xuyên nói, lời Sở Vị muốn nói bị chặn lại, có chút khó chịu.
Sở Việt Xuyên có người mình thích, không nói cho người nhà họ Triệu, tại sao ngay cả cậu cũng không nói cho?
Lẽ nào là...
Người Sở Việt Xuyên thích rất đặc biệt, không có cách nào nói ra?
Sở Vị nghĩ như vậy liền suy nghĩ lung tung.
Không phải bạn học, lại là người mới quen ở Hải Thị, vậy không phải Tô Nghị Lâm và Cố Thành Chu sao?
Tô Nghị Lâm thích đàn ông, anh ta cũng đẹp trai, lại hoạt bát hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoi-sinh-thap-nien-70-ga-cho-dai-lao/2909591/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.