Tâm trạng nhẹ nhàng của Kẻ Được Chọn thiếu niên cũng không kéo dài lâu lắm.
Vào buổi tối, khi Harry đến Hầm, chờ đợi cậu chính là một ly sữa bò cùng gương mặt nghiêm túc của Snape.
“Uống hết, Harry, đừng nghĩ rằng tôi không phát hiện hành động nhỏ mỗi ngày của em.” Snape đem ly đồ uống ấm áp kia đẩy đến trước mặt Harry, biểu tình cực kỳ nghiêm túc.
Kẻ Được Chọn đã đem sữa bò liệt vào danh sách đồ uống mình ghét nhất chán nản nhăn mặt.
“Em có thể không uống nó được không? Sev? Thầy biết là em thật sự ghét nó mà?” Harry kéo dài giọng và đi về phía người đàn ông.
“Đương nhiên, nếu em đồng ý với tôi sẽ không tham gia trận Quidditch ngày thứ bảy.” Severus duỗi tay kéo cậu bé vào trong lòng, dùng giọng nói có thể gọi là ôn nhu nói.
Harry bĩu môi, vươn tay lấy ly sữa đến, một hơi uống hết, giống như cái ly đó thật ra là chứa độc dược màu trắng có mùi tất thối.
Severus buồn cười hôn hôn cái trán của Harry.
Gần đây người yêu nhỏ tuổi của anh càng ngày càng trở nên trẻ con khi ở trước mặt anh, như vậy thật phù hợp với độ tuổi với vẻ ngoài của Kẻ Được Chọn.
Đối với việc này, Bậc thầy độc dược không có ý kiến gì.
“Harry.” Severus dùng âm thanh mang theo dụ dỗ nói bên tai Harry.
“Hả?” Harry không chút để ý mà trả lời.
Lò sưởi âm tường ấm áp, cùng với cảm giác ấm áp từ cái ôm của Severus, làm cậu có cảm giác lười biếng muốn ngủ.
“Nói cho tôi biết, có
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hoi-tuong-cuu-roi/279623/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.