Mai Thư xin nghỉ một ngày rồi cùng Khánh An đến công ty Duy Thành từ sớm.
Không nằm ngoài dự đoán, mấy hôm nay Duy Thành hoàn toàn không đi làm.
Người đàn ông ấy cũng không phải tự xin nghỉ, chẳng qua là anh vừa hoàn thành xong một dự án tốt nên đã được sếp ưu ái cho xả hơi hẳn một tuần.
Những chuyện đơn giản như vậy mà Mai Thư lại không hề hay biết.
Có lẽ hôm đó anh đang vui vì công việc nên mới hẹn cô ra ngoài ăn uống.
Tạm thời bỏ qua những ánh mắt tò mò đổ dồn về phía mình của đồng nghiệp Duy Thành, Mai Thư rời khỏi công ty cùng tiếng thở dài thườn thượt, khiến cho Khánh An đứng bên cạnh cũng không nhịn được lên tiếng.
"Lần này tao không bênh được mày.
Mày vô tâm lắm Thư ạ."
Nói thế thì cũng oan cho cô quá, thời gian này Mai Thư vốn dĩ đã rất quan tâm Duy Thành rồi.
Chỉ là từ trước tới giờ cô luôn ở một mình, có những lúc sẽ bất giác quên mất bên cạnh còn một người đàn ông nữa, đôi khi cũng vì còn quá dè chừng nên mới không dám can thiệp sâu vào đời sống riêng tư của anh.
Nhưng mà Mai Thư vẫn đang tập làm quen đấy thôi!
"Tao cũng đâu có cãi là tao đúng đâu.
Chỉ là…"
"Chỉ là cái gì?"
"Hôm đó… anh ấy nói chuyện thật sự rất khó nghe."
Khánh An thấy vậy liền im lặng suy ngẫm đôi chút.
Sau khi lội một vòng trí nhớ, cô bất giác lên tiếng.
"Lúc tao quen biết lão chồng nhà tao cũng là lúc quen biết anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-do-troi-co-mua/540527/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.