Một nhà ba người ở với ba mẹ tại nhà cũ khoảng hơn nửa tháng, cuối cùng Tinh Duyệt không chịu được nữa.
Đối với người trưởng thành mà nói, khoảng thời gian được ở bên cạnh người mình yêu, không chỉ không cần phải làm việc mà khi nhàm chán còn có thể đi dạo xung quanh hóng gió một chút này hệt như câu thơ cổ đã nhắc đến, "Thải cúc đông ly hạ, du nhiên kiến nam sơn. Kết lư tại nhân cảnh, nhi vô xa mã huyên*." Không cần phải nói suиɠ sướиɠ đến cỡ nào.
*Trích từ bài thơ Ẩm tửu kỳ 5 của Đào Tiềm: Dịch nghĩa 4 dòng trên
Hái cúc dưới bờ rào phía đông
Thong thả ngắm ngọn núi hướng nam
Xây nhà giữa chốn thế gian này
Nhưng lại chẳng nghe thấy tiếng ồn ào của ngựa xe
Nhưng trẻ con lại không giống vậy, chúng đang trong độ tuổi đầy sự tò mò, vô cùng hiếu kỳ với phồn hoa náo nhiệt của thế giới. Quan trọng nhất chính là cần được chơi đùa với bạn bè cùng tuổi.
Cuối cùng có một ngày, Tinh Duyệt không kiềm nén được cảm xúc, lúc xem TV sau khi ăn cơm tối xong, ôm lấy cổ Meo Meo, vùi trong bộ lông màu trắng của nó khóc thút thít. Meo Meo chớp mắt, lắc lắc đầu mấy cái, cũng ẳng ẳng sủa theo.
Lúc bé con khóc, không phải là kiểu khóc rống lên, trên mặt viết "Con đang muốn kiếm chuyện", không đạt được mục đích thì không từ bỏ, mà là âm thầm rơi nước mắt, sau khi khóc xong thì yên lặng lau nước mắt đi, hiểu chuyện đến mức khiến cho người ta đau lòng.
Thường Yến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-anh-trang-khong-lam-viec/228724/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.