Ngày hôm sau ở mê cung ——
Sáng sớm, mọi người thu dọn đồ đạc, xuất phát thăm dò mê cung.
Bạch Ấu Vi theo thường lệ lấy giấy bút, một đường đi, một đường nhớ số.
Phía bên Đồ Đan vẫn dùng cách đi đẩy mạnh nhưng có cải tiến trên cơ sở vốn có. Cụ thể sửa chữa như thế nào, Bạch Ấu Vi không biết rõ, cũng không quan tâm, hai nhóm người lấy phương hướng tương phản tách ra, nhanh chóng đi sâu vào bên trong mê cung.
Bên Bạch Ấu Vi và Thẩm Mặc ra trận nhẹ nhàng. Bởi vì với phương pháp đi của họ, bất luận đi bao xa, cuối cùng đều vòng đến điểm xuất phát nghỉ ngơi, cho nên họ không cần mang theo quá nhiều hành lý, bởi vậy bị Trương Thiên Dương cho rằng là cách đi lãng phí thời gian nhất.
Phía Đồ Đan thì nhồi nhét bao lớn bao nhỏ, mang theo toàn bộ nồi niêu lều trại. Bởi vì đặc điểm của cách đi đẩy mạnh là người đi không được quay về con đường cũ, cần thiết ở cùng vị trí với lá cờ nhỏ.
Trên đường, Đàm Tiếu hỏi: “Bọn họ đông người, có thể tìm được lối ra trước chúng ta không?”
“Tìm được trước thì tìm trước.” Bạch Ấu Vi không cho là đúng nói, “Còn bớt việc cho chúng ta.”
Đàm Tiếu suy nghĩ, cảm thấy Bạch Ấu Vi nói rất đúng!
Vì thế, dọc theo đường đi tâm thái càng thả lỏng.
Bạch Ấu Vi lại hỏi cả nhóm: “Hôm qua tôi bảo mọi người bớt thời giờ soi gương, mọi người có thấy gì không?”
“Nhìn.” Đàm Tiếu vừa đi vừa nói chuyện, “Không phát hiện dị thường,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/664544/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.