Thẩm Mặc thản nhiên nói: “Nhìn thấy nhiều tự nhiên biết, bị gãy xương không giống như cô ta.”
Bạch Ấu Vi: “Ồ…”
Cô chống cằm hơi suy tư, từ từ nói: “Nếu như Ngô Lệ Lệ giả vờ… Như vậy, hiện tại chỉ còn lại hai khả năng, một, Trương Kỳ nói với Ngô Lệ Lệ lời tôi bảo, mà Ngô Lệ Lệ muốn đi căn cứ an toàn, cho nên giả vờ bị thương.”
Thẩm Mặc hỏi: “Cái thứ hai thì sao?”
Bạch Ấu Vi nheo mắt lại, ánh mắt xem Thẩm Mặc trở nên đầy ẩn ý.
“Hai, Ngô Lệ Lệ có ý đồ với anh, cho nên quanh quẩn quanh phòng chúng ta, cô ta trông thấy Trương Kỳ đi ra từ đây, xuất phát từ lòng hiếu kỳ, cạy từ miệng Trương Kỳ ra chuyện này, đồng thời thuyết phục Trương Kỳ phối hợp với cô diễn một vở kịch như thế.”
Thẩm Mặc: “…” Phân tích thì phân tích, có cần kéo anh vào kịch bản thêm mắm thêm muối.
“Khả năng này rất lớn ah.” Bạch Ấu Vi vươn một ngón trỏ lắc lư, dáng vẻ như có chuyện lạ.
||||| Truyện đề cử: Ép Buộc Bạn Trai Ngủ Cùng |||||
Thẩm Mặc coi thường ngón tay, trực tiếp kết thúc trọng tâm câu chuyện: “Thầy Thừa muốn ở lại đây, em thấy thế nào?”
Bạch Ấu Vi ngẩn người, “… Ông ấy lớn tuổi, không muốn bôn ba khắp nơi cũng là nhân chi thường tình, hơn nữa ông ấy và chú Triệu nhìn có vẻ hợp ý, bình thường làm bạn nói chuyện phiếm cũng thích hợp.”
Dừng một giây, cô thì thào: “Nếu như chúng ta phân tích sai, chú Triệu là người tốt, tôi không phản đối thầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/664634/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.