Bạch Ấu Vi nghiêng đầu qua chỗ khác, nói trắng trợn hết mức với Ngô Lệ Lệ: “Số 7, cô hãy nghe cho kỹ lời miêu tả của tôi, vật này nó… Có thể thay đổi rất lớn.”
Ngô Lệ Lệ lập tức lộ ra vẻ mặt bừng tỉnh.
Thẩm Mặc nhìn Bạch Ấu Vi thật kĩ.
Bạch Ấu Vi: “…”
Tôi nói không đúng à? Tuýp keo thổi bong bóng có thể thổi rất to ~
Quan giám sát: “Số 4, mời miêu tả cụm từ của bạn.”
Thẩm Mặc nhìn thoáng qua Bạch Ấu Vi rất lâu: “Có thể lớn cỡ nào, quyết định bởi người sử dụng nó.”
Bạch Ấu Vi: “…”
Không sai mà, nếu như kỹ năng của người thổi keo bong bóng tốt, lượng hô hấp lớn, bong bóng được thổi càng lớn hơn ~
Kế tiếp là Ngô Lệ Lệ.
Từ miêu tả có thể sử dụng đã gần hết, cô xoắn xuýt một lúc lâu, nói: “Có… à, mặt trên có hoa văn.”
Bác gái số 8 nói: “Là ngọt.”
Số 9 và bác gái đã bắt tay, lại biểu hiện ra ghét bỏ với bác gái: “Bà nghĩ kĩ được không? Không nhất định là ngọt!?”
Ánh mắt quan giám sát ngầm mong đợi nhìn họ: “Vòng miêu tả thứ ba kết thúc, hiện tại, mời chỉ định đối tượng bạn muốn bỏ phiếu! –“
Bạch Ấu Vi và Ngô Lệ Lệ không do dự bỏ cho Số 8.
Số 8 và Số 9 không do dự chỉ Thẩm Mặc.
Thẩm Mặc bỏ phiếu cho Số 9.
Trong mấy giây, Số 8 bác gái và số 4 Thẩm Mặc biến mất.
Mặc dù biết là tạm thời bị loại, cũng biết trong tay có mảnh ghép trò chơi bảo đảm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/664685/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.