Cả cửa hàng đang rung lắc!
Mặt đất cũng vậy, bức tường cũng được, mỗi miếng thịt đều rung lẩy bẩy!
Bạch Ấu Vi trốn dưới bàn, mắt mở trừng trừng nhìn bướu thịt rủ xuống dọc theo bàn không ngừng rung rung. Cơn buồn nôn trong dạ dày cô dâng lên đỉnh điểm, cô rất muốn lập tức đi tìm cái chết!
Cũng may ông trời không đẩy cô vào con đường cùng, ít nhất còn có một chỗ né tránh —
Cô úp mặt vào lòng Thẩm Mặc, ép sát lấy anh. Hít một hơi sâu, sự mát mẻ và mùi mồ hôi trên cơ thể đàn ông có thể vỗ về nội tâm của cô, hóa giải sự khó chịu do cục thịt tạo thành.
Thẩm Mặc không hề có cảm giác.
Anh cũng không có thời gian phát hiện lúc này hai người thân mật cỡ nào.
Anh ôm Bạch Ấu Vi, con mắt xuyên qua kẽ hở giữa cái bàn nhìn chằm chằm cửa nhà hàng, tận mắt thấy một con quái vật khổng lồ bò ngang qua!
Mười phút trước trông thấy nó, rõ ràng cơ thể nó rõ ràng chỉ bằng lòng đường, hiện tại thân thể mập mạp đến nỗi ngay cả hai bên lối đi bộ cũng bị chèn chật ních!
Giống như con tàu hỏa rầm rầm chạy qua ngay trước cửa làm tất cả kiến trúc gần đó lắc lư!
Rung khoảng bảy, tám giây, người nó mới đi hết qua cửa!
Cảm giác chấn động đang yếu bớt.
Theo khoảng cách đi xa mà dần dần biến mất.
Bốn phía cuối cùng trở về yên tĩnh…
…
Thẩm Mặc ôm Bạch Ấu Vi đứng dậy, đặt cô vào xe lăn. Thừa Úy Tài, Đàm Tiếu, Phan Tiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/664768/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.