Bạch Ấu Vi nhìn Phan Tiểu Tân.
Cậu bé giơ con dao đứng trước mặt cô, sắc mặt trắng bệch, gương mặt mang theo nét kinh hoàng, dường như không thể tin được mình vừa giết một con quái vật.
Bạch Ấu Vi biết mình nên khen cậu thậm chí phải cảm ơn cậu bé, thế nhưng…
Bạch Ấu Vi: “…”
Đúng là không thể nói nổi một câu.
“Tiểu Tân thật dũng cảm!” thầy Thừa không keo kiệt lời tán thưởng.
Gương mặt Phan Tiểu Tân lộ vẻ ngượng ngùng.
Người đàn ông bên cạnh khẩn trương nói: “Còn một con! Bên ngoài còn một con!”
Bạch Ấu Vi nhíu mày nhìn sang, quả nhiên ngoài cửa còn một con quái vật lột da. Song nó không đi vào mà dán sát vào vách tường của cửa hàng há to miệng gặm cắn cục thịt.
Giọng người đàn ông run run nói: “Nhanh giết chết nó! Nếu không… Nếu không……”
Quái vật đang ăn cơm, khu vực thối rữa trên vách tường càng lúc càng lớn.
Bụng con quái vật lột da cũng càng lúc càng lớn!
Dường như nó ăn không biết no, không ngừng gặm, không ngừng nuốt, cái bụng to đến mức sắp bằng cái đầu nó!
Ngay sau đó, Bạch Ấu Vi thấy trên cái bụng nặng trịch của nó nứt ra một vết rách –
Bên trong lộ ra hàm răng.
Trong lòng mọi người sợ hãi!
Cái bụng tiếp tục hạ thấp xuống, cuối cùng biến thành quả cầu đỏ màu máu lăn trên mặt đất, mở rộng tứ chi, lại là một con quái vật nhỏ lột da!
Thì ra cứ thế quái vật càng ngày càng nhiều!
Không thể tiêu diệt hết!
Trong nháy mắt, Bạch Ấu Vi tức giận
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/664779/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.