Một vòng lại một vòng —
Mỗi người được kim đồng hồ lựa chọn đều nhường quyền chọn đề cho Đàm Tiếu.
Bởi vì tri thức số học của Đàm Tiếu thiếu thốn đến mức đáng thương, hệ thống phải bảo đảm xác suất chính xác của người chọn, đành nhường bước giảm bớt độ khó của đề bài.
Phép nhân đã được thay thế, phép chia chỉ dám cân nhắc trong vòng hai con số.
36 câu hỏi lần lượt đi đến phần cuối, mọi người vẫn giữ nguyên trạng thái sung mãn, 60 trái tim sáng lấp lánh, vừa chỉnh tề vừa đẹp.
Đến mấy đề cuối cùng, cho dù không có con thỏ “Nhìn chằm chằm” đứng trước mặt người chơi, người chơi cũng tự động lựa chọn nhường quyền chọn đề.
Bởi vì bọn họ đã hiểu rõ, chỉ cần giữ nguyên hiện trạng có thể thông quan trò chơi!
…
Đề bài cuối cùng, đã kết thúc.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Bạch Ấu Vi gọi con thỏ nhung quay về, không nhanh không chậm sờ lỗ tai thỏ, giọng điệu tản mản và uyển chuyển:
“Quả thật đây không phải là một trò chơi trí tuệ, nó không khảo nghiệm tri thức mà là lòng người. Người nào nắm lòng người trong tay, người đó có thể trở thành là chúa tể trò chơi, người chơi chỉ có thể bị nắm mũi dẫn đi mà thôi. Có điều, thật là đáng tiếc…”
Cô nhìn quan giám sát, khóe môi vểnh lên, mang theo một chút đắc ý: “Lần này, người nắm quyền không phải mi, là ta.”. Ngôn Tình Trọng Sinh
Quan giám sát lặng im nhìn cô.
“Được rồi.” Bạch Ấu Vi hơi nheo mắt lại, khôi phục dáng vẻ lười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/664882/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.