“Nó đến à?” Bạch Ấu Vi nghi ngờ hỏi, cô không nhìn rõ tình hình ngoài cửa sổ.
Bên ngoài đen kịt, tiếng mưa rơi quá to. Vị khách nào tới, bọn họ không nhìn thấy, cũng không nghe thấy.
Thẩm Mặc giẫm đống nước dưới chân, nói: “Để anh đưa em lên tầng hai trước!”
Nghiêm Thanh Văn cũng phát hiện sàn nhà càng ngày càng có nhiều giọt nước, mi tâm nhíu lại, nói: “Tất cả lên tầng hai! Tầng một có thể sẽ bị ngập.”
Rong rêu không vô duyên vô cớ xuất hiện ở góc cầu thang. Có thể ngôi nhà này đã bị ngập trong giai đoạn trò chơi điều chỉnh, hơn nữa thời gian bị ngập không ngắn.
Mọi người lên lầu.
Cầu thang là hình số 7, bọn họ đứng ở khúc quặt cầu thang, tiếp tục quan sát tình hình tầng một.
Nước mưa không ngừng thẩm thấu vào trong phòng, mực nước dâng lên cực nhanh, rất nhanh che lấp một bậc thang, còn mưa bên ngoài không có dấu hiệu dừng.
“Cuối cùng là thứ quỷ gì…” Lữ Ngang lẩm bẩm, “Khiến cả ngôi nhà ngập nước, đạo cụ cũng không thể dùng.”
Mọi người vô ý thức nhìn Bạch Ấu Vi.
Bàn đến đạo cụ công kích, không thể nghi ngờ con thỏ của Bạch Ấu Vi là mạnh nhất, nếu như không dùng đến nó sẽ thiếu một sự giúp đỡ lớn.
Bạch Ấu Vi ngồi yên rất bình tĩnh, làm như không thấy ánh mắt quan sát từ bốn phía.
Mực nước liên tục dâng lên, không mất bao lâu đã che khuất ba bậc thang.
Tất cả mọi người bắt đầu hơi luống cuống.
Thầy Thừa nói: “Nếu nước tiếp tục dâng cao, chúng ta…
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-chua-bien-thanh-thu-bong/664930/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.