"Ngủ đông?"
Sở Hoàn nhìn cô gái, nghiêm túc hỏi: "Ý cô nói ngủ đông là kiểu đến mùa đông, nhiệt độ hạ xuống thì tìm chỗ nằm yên, không ăn không uống, nằm suốt mấy tháng liền?"
Cô gái trẻ mỉm cười với cậu, đáp: "Đúng, là kiểu ngủ đông như anh nói."
Sở Hoàn: "...Xin phép cho tôi hỏi, bác sĩ đang ngủ đông tên gì?"
"Tên là Bạch Vô Diện."
Sở Hoàn bừng tỉnh. Họ Bạch, vậy chắc bác sĩ là con nhím. Nhưng đã thành tinh sao vẫn phải ngủ đông?
"Hiện giờ tụi tôi đang gặp tình huống khẩn cấp, cô có cách nào gọi nó dậy để khám bệnh không?"
Nếu đợi một tháng e là Hứa Nhất Đạo trong bụng Hạ Duy đã hút cạn anh ta, rồi chui ra khỏi bụng anh ta luôn rồi.
Hạ Duy vội vàng gật đầu lia lịa: "Đúng đúng! Tình huống của tôi cấp bách lắm rồi, hu hu, cứu người là quan trọng nhất!"
"Ừm..."
Cô gái nhìn Sở Hoàn rồi nói: "Không phải là không được. Vấn đề là tôi không biết bác sĩ ngủ đông ở đâu, các anh phải tự đi đào lên."
Sở Hoàn: "???"
"Đào lên?"
Hai mươi phút sau, mọi người cầm xẻng đứng trước một mảnh rừng nhỏ, hai mặt nhìn nhau.
Khu rừng nhỏ này có cây cối xanh tốt, mặt đất phủ lá rụng dày, các bụi cây thấp và dấu vết côn trùng hoạt động, hệ sinh thái vô cùng phong phú, đúng chuẩn môi trường mà một con nhím sẽ thích.
Cô gái tên là Ôn Xảo Xảo, Bạch Vô Diện là gia thần mà nhà cô cung phụng, nói đúng hơn là hợp tác đôi bên cùng có lợi...
Ông nội của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-co-hy-truong-mao-quat/2883386/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.