6. Ở chung lâu, Veronica cảm thấy so với các hàng xóm trước, ngoại trừ lắm mồm, Presco khá tốt. Anh không nhìn trộm, không hiếu kỳ cuộc sống của cô, không móc mỉa, càng không đồn đại linh tinh. Anh nhiệt tình hào phóng, sòng phẳng trả lễ cho cô. Anh thích nhất tặng sách, cũng tặng cô một bao hạt thông, còn tặng kẹp sách lá phong anh tự làm. Quan trọng hơn cả, anh biết cách khen ngợi. Anh không dùng từ ngữ trau chuốt khoa trương, mỗi lần nói chuyện luôn tỏ thái độ chân thành, một cái liếc mắt cũng có thể nhìn thấu tâm hồn. Anh khen cô biết chọn quần áo, khen sắc mặt cô tốt hơn trước, khen cô có học thức, thậm chí khen cô tốt bụng, khen mặt cỏ nhà cô xinh đẹp… Không thể không nói, được người khác chân thành khen ngợi là cảm giác hoàn toàn mới. Dần dà, Veronica nguyện ý nghe anh lải nhải. Sau giờ ngọ, Veronica vừa uống trà chiều vừa nghe Presco nói chuyện. Mỗi lần anh nói gì đó, chỉ cần vấn đề không quá rối rắm, vừa uống trà vừa nghe anh giết thời gian cũng là một loại trải nghiệm. Veronica là người nghe cực kỳ có tâm, mặc dù cô lạnh nhạt, nhưng dù anh nói chuyện gì, cô chưa bao giờ ngắt lời anh. Chỉ cần anh hỏi, ít nhiều cô sẽ đáp lại. Presco cũng rất hài lòng.
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn! Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]