Cây bút trong tay viện trưởng rơi xuống đất.
Bệnh nhân này mới đến đây, ông còn chưa cầm được bệnh án thì làm sao đưa cho Doanh Tử Khâm 3được.
Kết quả, Doanh Tử Khâm chỉ nhìn qua mà đã trực tiếp đưa ra kết luận rồi?!
Mà người trung niên đang ngồi trên xe lăn nghe 1thấy câu này nắm chặt lấy tay vịn xe lăn, kinh hãi vô cùng: “Cô..”
Đến cả vị tiểu thư Thanh Gia mà ông ta gặp ở nước ngoài, cũng phải ki9ểm tra sức khỏe của ông ta xong mới đưa ra
được kết luận ấy.
Vẻ mặt của người trung niên lúc này đã thay đổi hoàn toàn, ông ta chống lên3 xe lăn, run rẩy đứng dậy, khom lưng
cúi chào cô gái một cái.
Anh chàng thanh niên bị hành động này của ông ta làm cho ngạc nhiên đến đờ người:
8“Bố?”
“Thần y, xin lỗi.” Người trung niên rất hổ thẹn: “Là do tôi hiểu biết nông cạn, đã hiểu lầm cô, thật lòng vô cùng xin
lỗi vì những lời đã nói với cô.”
Tính khí của ông ta không tốt, cũng rất tự cao, nhưng được cải biết sai thì sửa.
Viện trưởng lau mồ hôi, cuối cùng cũng có thể lên tiếng: “Cô Doanh, còn chưa giới thiệu, vị này là giáo sư Quý
Phong, còn đây là con trai ông ấy, Quý Thanh Lâm.”
“Ừm.” Doanh Tử Khâm khẽ gật đầu: “Ông bị nhiễm phóng xạ, lúc trước đã từng đi đến đâu?” Năng lực thần toán
của cô vẫn còn chưa khôi phục, chỉ có thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-thien-kim-lai-di-va-mat/1944374/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.