Lý Giai Viện và người phụ nữ bên cạnh nhìn nhau rồi âm thầm cười khinh miệt.
Nực cười, sao một trợ lý như cô ta lại thật sự nghĩ rằng họ muốn mời mình đi dạo phố cùng vậy, cùng lắm chỉ thuận miệng nói một câu, vậy mà cô ta lại tưởng là thật.
Nơi biểu diễn tiết mục ở phía trước.
Mà họ đã đi đến điểm cuối của khu vực bày gian hàng, bên cạnh là nơi vứt rác của phố chợ đêm, còn có một cống nước cạn hơi rộng để các tiểu thương đổ nước bẩn và dầu thừa.
Vì thứ bị đổ xuống đây đa số là dầu thừa, ngày này qua tháng nọ, bên trong vừa bẩn vừa thối.
Lý Giai Viện chán ghét che kín mũi, ở mặt đường phía trước có một cái hố to, tấm ván vốn lót trên đó chẳng biết đã bị ai đá sang bên cạnh, trên bề mặt dính đầy nước cặn rất dơ bẩn. Thực ra cạnh đó có một vùng đất trống có thể bước qua, chỉ là hơi đọng nước một chút.
Dưới chân cô ả là đôi giày Balenciaga vừa mới mua, không thể để bị dính nước vào được. Thế là cô ta quay đầu, mỉm cười dịu dàng, nhìn Chu Thanh Thanh nói: “Trợ lý Chu, phiền cô dời tấm ván phía trước này về chỗ cũ được không?”
“…”
“Được thôi.” Chu Thanh Thanh đồng ý cực kỳ sảng khoái.
Mà từ đầu đến cuối Ôn Tư Ngật đều không nói một câu nào, chỉ lạnh lùng đứng nhìn.
Lý Giai Viện kìm lòng chẳng đặng nhếch môi đầy khinh thường. Cô ả cũng biết dù thế nào đi chăng nữa thì anh Tư Ngật cũng sẽ không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-tro-ly-chu-thanh-cong-chua/766672/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.