Edit: An Tĩnh
Tính cách Ôn Tư Ngật không phải đa tình.
Mặc dù bình thường cô cũng hay thắt cà vạt cho anh nhưng hai chuyện này hoàn toàn khác nhau.
“Xin lỗi sếp Ôn, vừa nãy tôi đã thất lễ.” Đoạn, cổ họng Chu Thanh Thanh giật giật, vẻ mặt vừa áy náy vừa xấu hổ, dáng vẻ như muốn chết để nhận lỗi: “Nhưng tôi thật sự không cố ý đâu.”
Ôn Tư Ngật nhắm mắt: “Lý do.”
“Lý do là…”
Trong khoảnh khắc tia sáng lóe lên, cô bỗng nghĩ ra một lý do tuyệt vời: “Hai người đi đến chỗ chúng ta lúc nãy, một người trong đó là bạn — trai cũ của tôi. Đúng, là bạn trai cũ.”
Nếu có thứ gì đó khiến con người ta tránh còn không kịp thì sinh vật mang tên bạn trai cũ tuyệt đối sẽ xếp hạng nhất. Như vậy hành động của cô khi nãy rất trọn vẹn hợp lý.
Cầu thang ở cửa thoát hiểm không lớn nhưng rất cao và trống trải, ba chữ “bạn trai cũ” vang lên tạo ra những tiếng vọng lại mơ hồ trong khu vực này.
Người đàn ông nhíu chặt mày.
Sau tích tắc im lặng, môi Ôn Tư Ngật cong nhẹ lên cười cợt nói: “Chỉ một tên bạn trai cũ cũng đáng để cô phải chạy vắt giò lên cổ như con chuột thế à? Xem ra anh ta có ảnh hưởng rất lớn đến cô.”
“Lớn chứ, chắc chắn phải lớn rồi.” Ôn Tư Ngật nghe cô nói bèn ngước mắt lên, Chu Thanh Thanh rất khinh thường cụm từ miêu tả “chạy vắt giò lên cổ như con chuột” bôi nhọ hình tượng cô nghiêm trọng của anh, lập tức nói tiếp: “Lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-tro-ly-chu-thanh-cong-chua/767338/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.