Giữa trưa, cái nắng oi bức nung nóng con đường dài. Phố xá thưa thớt không quá nhộn nhịp như xế chiều, hai bên đường cũng thiếu vắng những sạp hàng hoá và tiếng rao inh ỏi của người bán hàng rong. Trúc ngồi trong xe ngó ra cửa sổ, nhận thấy đây không phải hướng trở về nhà, bèn quay qua dò hỏi cậu ba Hưởng đang ngồi bên cạnh mình: “Mình định đi đâu đó?”
Ba Hưởng vốn đang ngã lưng dựa ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, nghe cô hỏi thế bèn đáp: “Con dại cái mang. Thằng nhãi Phạm Sáng kia không biết an phận thì tôi chỉ đành đi tìm ba nó để nói chuyện phải trái thôi. Nhắm không dạy được thì nói trước một tiếng, tôi sẵn sàng uốn nắn cậu ta ra hình ra dạng! Chứ học đâu cái thói lăm le vợ người khác như thế, thật chẳng ra thể thống gì cả!”
Hoá ra là đi mắng vốn đó đa! Lòng Trúc thầm nghĩ thế nhưng nào dám thốt ra ngoài. Từ ngày lên đây tới giờ, chuyện này cứ nối tiếp chuyện kia như mớ bòng bong, nay cậu ba Hưởng đã chủ động đứng ra gỡ rối, cô dại gì xen lời chọc cậu không vui.
Cơ ngơi dòng họ Phạm có thể nói sánh ngang nhà tỉnh trưởng, một bên của cải phá ba đời không lụi, một bên quyền thế đời này sang đời khác. Có điều dựa vào mối quan hệ không mấy mặn mà giữa tỉnh trưởng và đại gia Vĩnh, thì đây đúng thật là lần đầu tiên Trúc đến nhà Phạm Sáng – mặc dù cả hai mang tiếng là bạn học cũ của nhau.
Nhà đại gia Vĩnh bề thế đến mức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-vo-chong-cau-ba-bo-nhau-chua/1885161/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.