Công cuộc chạy trốn bất thành, ba Hưởng nhìn cô gái nhỏ đang ngọ nguậy dưới thân mình mà cười khẽ ra tiếng, cậu nghịch ngợm dùng tay gãi nhẹ lên phần bụng nhỏ trơn nhẵn của cô, không ngừng tạo dấu ô mai trên tấm lưng trắng nõn, đến khi làn da mịn màng kia chằng chịt đóm đỏ nhỏ lớn khác nhau, nhìn qua hệt như một rừng hoa đỏ nở rộ mới hài lòng dừng lại.
Xúc cảm ươn ướt lành lạnh từ da truyền tới khiến Trúc rùng mình sởn gai óc. Nhưng việc đó còn chưa khủng bố bằng cái thứ ấm nóng đang cọ lên cọ xuống giữa kẽ mông cô.
Chẳng lẽ hôm nay thật sự là chạy trời không khỏi nắng sao?
Như nhìn ra được sự lo lắng của cô, ba Hưởng nhỏm người tức tốc lật người cô lại, sau đó lần nữa áp xuống đè áp lên nơi đẫy đà mê người kia.
Cậu chẳng cho cô thời gian nói lời cự tuyệt mà vội vàng hôn tới. Nụ hôn lần này mang theo sự công phá không thể chối từ, đầu lưỡi quen đường quen lối mà bắt đầu càng quét mọi ngóc ngách, vừa mãnh liệt vừa ấm áp khiến Trúc tê dại từ sống lưng đến đỉnh đầu.
Trúc bị hôn đến cả người bủn rủn, tay chân như có dòng điện chạy qua khẽ co giật mấy cái chẳng biết đặt đâu. Ba Hưởng nhân lúc cô đang ý loạn tình mê mà đưa tay khám phá vùng đất huyền bí phía dưới. Ngón tay vừa lướt qua đã cảm nhận được sự ướt át và lầy lội. Thế là cậu chẳng chút do dự mà tiến cử một ngón tay đi trước dò đường!
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-nay-vo-chong-cau-ba-bo-nhau-chua/1885205/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.