Edit: OhHarry
***
Cụ Tịch nghiêm mặt, đưa mắt nhìn tôi.
Tuy đã cao tuổi nhưng ông cụ vẫn minh mẫn vô cùng, mắt sắc như diều hâu, đúng là ông nội của Tịch Tông Hạc có khác, nét mặt lúc rầu rĩ trông giống hệt nhau.
Dù sao ông cụ cũng thuộc lớp trưởng bối, quanh nằm ngồi trên vị trí cao, ngay cả khi đã quen tiếp xúc với những người xuất chúng có tầm ảnh hưởng lớn, tôi vẫn không chịu đựng được khí thế của ông cụ.
Ông cụ nhìn tôi chằm chằm một lúc rồi hỏi: “Con là Cố Đường à?”
Tôi nở nụ cười khô khốc, gật đầu và đáp: “Dạ vâng.”
Tịch Tông Hạc bước đến bên tôi, anh nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, ngoảnh mặt sang mỉm cười như để tiếp thêm cho tôi sức mạnh.
“Dạ, em ấy là Cố Đường.” Khi anh nói, pháo hoa trong mắt anh nở rộ thành từng chùm, chúng rực rỡ và thật quyến rũ, “Nửa kia của con.”
Dáng vẻ giống hệt như chàng hoàng tử dắt tay Lọ Lem đến gặp nhà vua, ngỏ ý rằng mình muốn kết hôn cùng nàng, đẹp trai khôn xiết. Tôi không kìm nổi mà bật cười, nhất thời, trong mắt tôi chỉ còn lại hình bóng của anh, chỉ nhìn thấy mỗi anh.
“Khụ khụ.”
Tiếng ho khan đột ngột vang lên đã phá tan bầu không khí ngọt ngào, tình tứ, có lẽ do không chấp nhận được việc chúng tôi thể hiện tình cảm một cách lộ liễu, không coi ai ra gì thế này.
Tịch Tông Hạc cau mày nhìn sang với vẻ bất mãn.
Một người anh họ gãi mũi, lúng túng nói: “Ừm… Hai đứa đưa Yêu Yêu đến chứ? Cho
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-qua-nhu-chet-roi/1364566/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.