Edit: OhHarry
***
Lần đầu tiên gặp Cố Đường, Tang Thanh đang là quản lý của Tịch Tông Hạc. Bình thường Tịch Tông Hạc không thích giao tiếp, trông có vẻ hơi trịch thượng, tính tình trái ngược hoàn toàn với Cố Đường. Phải làm việc với Tịch Tông Hạc một thời gian dài, Tang Thanh mới hiểu ra rằng, thực chất Tịch Tông Hạc không phải là một người hoàn toàn lạnh lùng, chẳng qua do môi trường sống ngay từ khi còn bé đã tạo cho hắn thói quen chỉ nói chuyện khi cần thiết, vậy nên mới xa cách với những người mới quen.
Khi làm quản lý cho hắn, Tang Thanh đã đưa ra được kết luận — Phải đối xử với cậu Tịch cẩn thận như đối xử với ông hoàng, đã vậy còn phải cố phỏng đoán Thánh Tâm. Chỉ những người được quốc vương sủng ái (chẳng hạn như Giang Mộ) mới được tùy tiện bộc lộ tính cách, tự ý hành động theo ý mình. Còn những kẻ khác chỉ được phép bò dưới chân hắn, hầu hạ hắn, chờ đợi sự thương xót của hắn.
Đó là vào mùa đông của một năm nọ, trời đổ tuyết, Tang Thanh theo Tịch Tông Hạc vào phim trường. Rất nhiều đoàn làm phim đã có mặt tại phim trường, họ làm việc rải rác ở nhiều khu danh lam thắng cảnh khác nhau, Tang Thanh nhớ lúc ấy Tịch Tông Hạc đang quay một bộ phim cổ trang, dùng chung cảnh cùng một ekip khác, hôm nay A quay ở phía nam thì B quay ở phía bắc, bên nào làm việc bên nấy, không xớ rớ vào nhau.
Thời tiết ở phim trường vào mùa đông rất lạnh, lúc không có lịch làm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-qua-nhu-chet-roi/1364569/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.