Edit: OhHarry
***
Sáng sớm, khi nhận được điện thoại của Triệu Tình Nhã, tôi đã linh cảm thấy chuyện chẳng lành, quả đúng như vậy, cô ấy kể với tôi qua điện thoại rằng Dung Thân bị đâm, không ngoài dự tính, người hại ông ta chính là Cố Nguyên Lễ.
“Chuyện xảy ra khi nào thế?” Tôi gần như bật dậy khỏi ghế sô pha, và tất cả những gì tôi có thể nghĩ tới là cảnh tượng Dung Thân nằm giữa vũng máu, tử vong.
“Tối qua.” Giọng Triệu Tình Nhã nghe có vẻ thóc mách, không lo lắng mấy cho Dung Thân, “Đáng lẽ tối qua ổng tới gặp em, nhưng cuối cùng lại không tới, gọi điện thoại cho ổng thì chẳng nhận máy, nay em đi nghe ngóng mới biết ổng bị người ta dùng dao đâm, phải vào viện.”
Tôi thật lòng bội phục cô ấy: “Em hóng được cả chuyện này cơ à?”
“Em và trợ lý của ông ấy có quan hệ rất tốt.” Vì tăng âm điệu ở cuối câu nữa nên nghe càng dễ thương.
Cô nói tiếp: “Anh đi thăm ông ấy không? Đi thì gọi em với. Thấy bảo không nghiêm trọng lắm, khâu mấy mũi thôi nhưng ổng muốn nằm lại viện hai hôm để theo dõi. Anh biết mấy người như ổng sợ chết mà, có xước tí da thì những người xung quanh cũng lo sốt vó lên thôi.”
Cô ấy đã nói vậy thì chắc không nghiêm trọng thật.
Tôi yên tâm, tiện thể trêu chọc: “Bảo thích người ta lắm cơ mà? Sao anh chẳng thấy em lo lắng gì thế?”
“Đâm thì cũng đâm rồi, em cũng đâu phải là bác sĩ, làm gì được đây.”
Tuy không nhìn thấy nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-qua-nhu-chet-roi/1364572/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.