Edit: Ling_, OhHarry
***
Đến khi sức khỏe Tịch Tông Hạc không còn đáng ngại, đoàn chúng tôi mới lên máy bay về nước.
Nhân viên đại sứ quán hộ tống chúng tôi ra sân bay, trên đường còn than thở về vấn nạn tham nhũng nghiêm trọng tại địa phương, thậm chí từng xảy ra tiền lệ quan chức và băng cướp thông đồng với nhau, phía đại sự quán chỉ có thể dốc sức đôn đốc lực lượng cảnh sát giải quyết vụ việc càng sớm càng tốt, nhưng tại thời này đang diễn ra cuộc tổng tuyển cử, chính phủ cũ và mới thay thế nhau, khả năng mất một thời gian nữa họ mới giải quyết.
Đại khái là đang đánh tiếng với chúng tôi rằng khả năng cao vụ án này sẽ bị bỏ xó, chỉ đành nhận mình không may mà thôi.
Tịch Tông Hạc nghe vậy nhưng vẫn không có phản ứng gì, anh quẳng hai triệu đô xuống cái hố to ở châu Phi này mà chẳng buồn chớp mắt.
“Không sao, coi như chi ra hai triệu làm marketing.” Anh cười với nhân viên công tác.
Thú thật, mới đầu tôi còn thấy hơi xót của, nhưng khi nghe anh nói vậy thì tôi lại nghĩ, hiện giờ người dân cả nước đã biết đến bộ phim《Sư tử》rồi, vậy chẳng phải là đã quảng bá thành công rồi hay sao? Chi tiền mua quảng cáo có khi còn không đạt được hiệu quả thế này.
Mang trong mình tinh thần AQ, bỗng dưng tôi cảm thấy mất hai triệu cũng không uổng phí lắm.
Khi máy bay hạ cánh, rất nhiều fan hâm hộ và phương tiện truyền thông đã có mặt sẵn tại sân bay. Tuy không khua trống réo chiêng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-qua-nhu-chet-roi/1364577/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.