Edit: Ling_, OhHarry
***
Khách mời trong bữa cơm cuối cùng của《Trang trại ngôi sao》là những bậc già lão của thôn Bạch Lãng. Ngoài trừ chú Tài, bốn người còn lại chúng tôi – bao gồm cả Tịch Tông Hạc – đều vào phòng bếp, bận bịu chuẩn bị một bàn tiệc lớn để thiết đãi mọi người.
Các cụ có độ tuổi trung bình trên sáu mươi lăm, khác hẳn với những người được chăm sóc nhan sắc kĩ càng trong giới showbiz, nước da của các cụ đen sạm lại vì quanh năm phải nai lưng làm việc dưới nắng mặt trời, những nếp nhăn xô lại với nhau, in hằn trên khuôn mặt. Mặc dù chú Tài cũng đã ngoài sáu mươi, nhưng vẫn có thể nhìn ra sự khác biệt về thế hệ khi ngồi cạnh họ.
Trời hôm nay nắng đẹp, thi thoảng có gió nhẹ thổi thoáng qua. Thật ý nghĩa biết mấy khi được nghe những người lớn tuổi thuật lại câu chuyện mà họ từng trải. Tuy cũng có những khổ đau và bất hạnh, nhưng họ vẫn sống với thái độ lạc quan yêu đời. So với những thanh niên luôn than thở, nhìn đời bằng cặp mắt bi quan, họ ngoan cường như loài xương rồng sống trên sa mạc, mặc cho hoàn cảnh sống mỗi lúc một thêm khắc nghiệt, chúng vẫn dồn hết sức bình sinh để cho nở ra những bông hoa xinh xắn.
Với họ, cuộc sống tồi tệ và tốt đẹp giống như những mệnh đề mang quan hệ nhân quả hơn là thứ câu hỏi trắc nghiệm chỉ được chọn một đáp án.
Một cụ già có mặt trong buổi gặp ngày hôm nay còn nói ra một câu triết lý sống mà tôi tâm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-qua-nhu-chet-roi/1364584/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.