Edit: Dương
***
Quy củ của rất nhiều địa phương là mùng hai về nhà mẹ đẻ, nhưng Đới gia và Đinh gia đều không phải gia đình hay nói những lễ nghi phức tạp này, cho nên bọn họ ngày ba mươi ở bên nhà chồng, mùng một ở nhà mẹ đẻ. Ở nhà chồng qua giao thừa, nhận tiền lì xì, Đinh Tam Tam liền cùng Đới Hiến về nhà.
Sáng sớm mùng một, Đinh Tam Tam và Đới Hiến mang quà tới cửa, còn chưa ra khỏi thang máy đã nghe được tiếng huyên náo lớn.
"Back off! Có mai phục!"
"Chú hai, go right! I need you!"
Một hồi âm thanh bùm bùm, Đinh Tam Tam vừa bước ra khỏi cửa thang máy đã nhanh chóng được Đới Hiến che ở trong ngực, toàn bộ đạn nhựa bắn vào trên áo da của Đới Hiến.
"Ngộ thương, sorry..." Một bé trai tóc đen mắt xanh đi ra, một tay giơ súng đồ chơi một tay giơ lên.
Đinh Tam Tam từ trong lồng ngực Đới Hiến lộ ra cái đầu, trên hành lang một mảnh lộn xộn, có đạn nhựa, có nước màu do súng đồ chơi bắn ra, hai bé con lai trên người đầy màu sắc lại càng thêm xinh đẹp.
"Ngừng bắn." Đới Hiến dùng tay ra hiệu, thuận tiện lấy đi súng đồ chơi trong tay bé trai.
"Chú [1]!" Bé trai đuổi theo.
[1] Nguyên văn là 姑父 (cô phụ) nghĩa là chồng của cô. (Chỗ t xưng hô là chú nên t để như thế luôn)
Bóng đen trốn ở trong hành lang vọt ra, tay cầm súng đồ chơi, bắn bùm bùm vào sau lưng Đới Hiến.
"A... anh hai, anh bao nhiêu tuổi rồi!" Đinh Tam Tam xoay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-qua-vui-ve/1263865/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.