Edit: Dương
Ý của mẹ Đinh và Đinh Tam Tam giống nhau, trước không vội vàng nói cho những người khác, để tránh mọi người không vui một hồi.
“Có Đới Hiến chăm sóc con, mẹ có thể yên lòng về nhà rồi.” Hai mẹ con ngồi ở phòng khách, mẹ Đinh nhìn Đới Hiến đang ở phòng bếp làm bữa tối cho Đinh Tam Tam, trong lòng hết sức thoải mái.
Đinh Tam Tam nói: “Con khiến mẹ lo lắng rồi.”
Mẹ Đinh khoát tay: “Chỉ cần con không có chuyện gì, mẹ lo lắng dư thừa một hồi cũng không tính gì cả.”
Nói xong, bà đứng lên cầm túi xách đi ra cửa.
“Muộn thế này rồi, con bảo Đới Hiến đưa mẹ về.” Đinh Tam Tam ở phía sau nói.
“Không cần, mẹ gọi xe hơn mười phút là đến.” Mẹ Đinh đổi giày da, cười nói.
“Vậy mẹ dọc đường cẩn thận, về nhà thì gửi wechat cho con.”
Mẹ Đinh nhìn con gái dáng vẻ dài dòng, chế nhạo cô: “Còn chưa làm mẹ đã dài dòng như vậy, sau này còn đến mức nào đây?”
Đinh Tam Tam sửng sốt, sau đó trợn mắt.
Mẹ Đinh vẫy tay rời khỏi, Đới Hiến từ phòng bếp đi ra, “Em đứng ở đấy làm gì, mẹ về rồi à?”
Đinh Tam Tam xoay người, sắc mặt khó coi hỏi Đới Hiến: “Ừ, em rất dài dòng sao?”
“Nếu như em dài dòng, vậy thì trên đời này không có mấy người không dài dòng.” Đới Hiến thành thật trả lời.
Đinh Tam Tam thở phào, nghiêng đầu nhìn vào phòng bếp: “Anh đang nấu món gì?”
“Canh cá diếc đậu hũ [1].”
[1] Canh cá diếc đậu hũ: hình ảnh ở cuối chương.
“Thơm quá.”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/hom-qua-vui-ve/495883/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.